KHI ANH MẤT VIỆC


KHI ANH MẤT VIỆC
............@...........
Tâm trạng nặng nề suôt mấy tuần nay. Anh phân vân , đắn đo mãi mới cầm lá đơn trên tay gửi đến sếp
Sếp: Cậu đã suy nghĩ kĩ chưa?
Anh : Dạ, em rất tiếc thưa sếp. Em đã quá mệt mỏi rồi. Cảm ơn sếp và các anh em thời gian qua đã yêu thương và giúp đỡ em.
Sếp: Tôi không đánh giá năng lực cậu thấp. Đi hay ở là một lựa chọn. Chúc cậu sẽ sớm tìm được công việc mới, ổn định lại cuộc sống.
Anh : cảm ơn sếp.
 Chào sếp anh rời văn phòng, có lẽ chẳng ai có thể hiểu được tâm trạng của anh lúc này. Dù không một ai nói gì, chê bai gì nhưng anh thấy mặc cảm, tự thấy năng lực của mình hạn chế. Sau người khác chịu được áp lực còn anh thì không.
Họ đâu là anh họ đâu hiểu những gì anh đã trãi qua. Nếu suôn sẽ, dễ dàng ai đâu từ bỏ. Nói thế không phải là anh trốn tránh khó khăn. Có những chuyện nên dừng lại đúng lúc, đúng thời điểm. Đừng để mọi chuyện lún sâu thêm.
Anh mất việc! Đó là sự thật. Rồi gia đình anh, vợ con anh sẽ như thế nào đây? Anh không thể nào gục ngã được. Hãy phấn chấn lên vì họ cần anh và anh cũng cần nguồn động viên từ họ ngay lúc này.
Vợ anh, gia đình vẫn yêu anh như thế thôi. Nhưng anh lại lản tránh họ. Anh không vui, anh dễ cáu.
Nhìn quần áo thẳng thớm anh buồn bã xếp nó vào một góc tủ. Bây giờ có đi đâu đâu. Đâu cần phải bóng bẫy, thơm phức. Đôi khi chỉ cần cái quần cọc là làm việc vặt ở nhà được rồi.
Anh ăn uống cũng không điều độ như trước, có khi lại bỏ bữa. Đâu cần phải giữ dáng, đâu cần phải đẹp. Nên vẻ điển trai ngày nào đã thành ra tiều tụy, mòn mỏi.
Anh suốt ngày ôm điện thoại cố đăng bài để kinh doanh. Nhưng tình hình không mấy khả quan. Những chuyện này anh chưa từng làm : cũng có khách hỏi đó nhưng họ trả giá quá thấp. Một lần nữa anh cảm thấy mình như kẻ bất lực.
Bất chợt con trẻ bò đến bên anh cất tiếng gọi “ ba, ba”. Nhìn sâu vào mắt con , đôi mắt trong veo và nụ cười thật hồn nhiên. Anh phải vực dậy niềm tin vì con vì gia đình.
Dù có mất tất cả nhưng anh còn có những điều quí giá , thiêng liêng đó là “ tổ ấm”. Anh tin mình sẽ tìm được một công việc mới, mọi người không phải lo lắng cho anh nữa. Con anh sẽ khôn lớn, khỏe mạnh và được học hành tử tế.
Nghĩ như vậy, anh ôm con vào lòng: “ Lại đây với cha nào. Cha con mình cùng chơi trò cỡi ngựa. Cha  con sẽ làm con ngựa để nâng bước con trong suốt quãng đời con nhé!”
                                                                         Hết

Comments

Popular posts from this blog

kịch bản : SƠN TINH THỦY TINH

SỬ DỤNG BẢN ĐỒ TƯ DUY VÀ TRANH MINH HỌA VÀO VB VĂN HỌC DÂN GIAN CT NGỮ VĂN 6

THUYẾT TRÌNH VỀ PHÒNG CHỐNG XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM